Thực sự mình thấy đau lòng khi đọc những tin như vầy.
Sao những người mẹ có thể dễ dàng bỏ đi núm ruột của mình như thế.
Thua cả con gà mái luôn xù lông bảo vệ đàn con, thua cả con chim sáng sáng cặm cụi tìm sâu bón mớm cho con.
Tôi hiểu tại sao.
Họ thản nhiên chấp nhận ái tình.
Họ thản nhiên không quan tâm đến việc ngừa tránh thai.
Họ thản nhiên bỏ rơi con.
Cho dù đứa bé đó (cầu mong) sẽ được vòng tay nhân gian ân cần độ lượng nhưng có lẽ trọn cuộc đời cậu bé đó sẽ day dứt:
Mẹ là ai? Sao mẹ bỏ con?
Sao mẹ lại buông tay?
Các cô gái “thản nhiên” , hãy ngừa thai cho kĩ cành thay vì gieo rắc thêm niềm đau cho trẻ thơ và nhân gian.