Có mấy điểm note lại kẻo quên. Chúng ta luôn phải nhắc nhở nhau về quyền tự do cá nhân và quyền lợi chung của tập thể. Vì thói quen của người Việt là nói to, vì sóng di động của người Việt phập phù,.. nên phải có phòng nghe điện thoại hay để khi lên cơn thì khóc một mình. Tập thể cũng chỉ nên là một nhóm nhỏ có thể chỉ huy, tối đa là một tiểu đội 7 người. Vì thế phòng họp cũng chỉ nên đủ chỗ cho 7 người đứng (đừng ngồi). Chúng ta cần không gian để khóc, cười, chỗ này thì phải đủ cho 20 đứa có thể vừa nằm, bò, ngồi, đứng xem phim chung. Chỗ này buổi trưa tập thiền hay oánh một giấc không lo ai ngó ngàng, quấy quả.. cũng tốt. Việc của những người giữ máu đừng cạn lẽ dĩ nhiên phải đẩy lên tuyến đầu, phải được tôn vinh như những ngôi sao. Đó là chỗ của tài chính – đẹp / trong suốt / minh bạch / yên tĩnh – cấm làm phiền!
Toàn bộ không gian còn lại là của bọn sáng tạo – đó là một phòng khách lớn của tự do, cởi mở, công bằng, hiếu khách!
Thiết kế nó chỉ cần thế thôi bạn Nguyễn Minh Tuấn