Nỗi lòng con xa
Má nay tóc bạc da mồi
Lưng còng gối mỏi vẫn ngồi mong con
Hoa khôi từ thuở còn son
Đến già vẫn đẹp dẫu mòn sắc xuân
Hiền lương giáo huấn thành nhân
Dạy con cội rễ muôn phần từ tâm
Giữ gìn ngũ giới là căn
Những điều bất thiện nhận ra phải dừng
Mỗi ngày Má khoẻ con mừng
Phương xa con cứ ngóng chừng không yên
Lòng lo bao nỗi muộn phiền
Muôn vàn nhung nhớ niềm riêng trải lòng./.