THANH HÓA CA
Bài này đã lâu lắm rồi, giờ gặp lại trên FB Hà Phan; Không biết bản này đã được Cục anh Chương cấp phép chưa.
Khu Bốn đuổi ra, Khu Ba đuổi vào
Bỏ chạy sang Lào, Lào không thèm nhận.
Bực mình tức giận, lập quốc gia riêng
Thủ đô thiêng liêng, là huyện Nông Cống
Quốc ca chính thống zô tá zô tà
Nông nghiệp nước nhà, toàn cây rau má.
Biển khơi lắm cá, mười mẻ một cân.
Vang tiếng xa gần, nem chua toàn lá.
Còn công nghiệp hoá, là phá đường tàu.
Đục ống dẫn dầu, cắt dây điện thoại
Thiên nhiên ưu đãi: Lũ lụt triền miên.
Có nhiều nhất miền là đất pha cát.
Rừng xanh bát ngát là rặng phi lao.
Gió mát rì rào: Gió Lào nóng hổi.
Công trình nổi trội, vượt cả núi non.
Cầu bé con con gọi là cầu Bố.
Mấy cây lố nhố, thì gọi rừng thông.
Núi to bỏ ông – Gọi là núi Chẹt.
Núi bằng cái mẹt – Gọi là núi Voi.
BẢN NĂM 1983 TỪ FB Pham Tam Hieu
BÀI CA THANH HOÁ
Khu bốn đẩy ra, khu ba đẩy vào,
Định đưa sang Lào, mà Lào không nhận.
Đùng đùng nổi giận, lập quốc gia riêng.
Thủ đô thiêng liêng là miền Nông Cống,
Quốc ca chính thống: Dô tá dô tà.
Sản phẩm làm ra: là chum là vại.
Công nghiệp hiện đại: là phá đường tàu.
Nông nghiệp hàng đầu: trồng cây rau má
Ngôn ngữ bất khả: răng rứa mô tè.
Có cái cầu con, gọi ngay cầu Bố,
Đồi cây lố nhố, dám gọi Rừng thông.
Cách mạng đến Còng, quay ngay trở lại.
P/s: Còng địa danh cuối của Thanh Hoá tiếp giáp Nghệ An.
Mềnh Hoa Thanh Quế, lại còn dân tộc miền núi, nên được dạy đó nghe.